The Open Championship: Giải Major lâu đời nhất thế giới
The Open hay còn có tên gọi khác là British Open, là giải Major lâu đời uy tín nhất thế giới.
Được tổ chức vào năm 1860, ban đầu nó được tổ chức hàng năm tại Câu lạc bộ Golf Prestwick ở Scotland. Sau đó, địa điểm được luân chuyển giữa một nhóm các sân gôn Links ven biển được chọn trong Vương quốc Anh. Giải đấu được tổ chức và điều hành bởi R&A.
The Open là một trong bốn sự kiện Major trong năm, và hiện tại đang là giải cuối cùng của mùa kể từ khi PGA Championship chuyển về tháng 5 năm 2019. Trước là các sự kiện The Masters Tournament, PGA Championship và U.S. Open. The Open được tổ chức vào giữa tháng Bảy.
Tên giải hiện tại vẫn đang gây tranh cãi là gọi British Open hay The Open. Nhưng R&A sử dụng The Open là tên chính thức nhiều năm qua, nó bao hàm ý "Mở rộng", cho cả đối tưởng chuyên nghiệp, nghiệp dư. Trên thực tế, The Open so với các giải Major khác lại hạn chế lượng golfer nghiệp dư hàng đầu thi đấu, chỉ theo diện lời mời hoặc qua phân hạng. The Open là sự kiện danh giá với chiếc cúp huyền thoại Claret Jug mà bất cứ ai cũng ham muốn sở hữu.
Shane Lowery vô địch giải năm 2019, sự kiện lần thứ 148 lịch sử của The Open trên sân Royal Portrush Golf Club, Bắc Ai len. Lần gần nhất giải đấu tổ chức trên Portrush là vào năm 1951, sự kiện đầu tiên được diễn ra ngoài nước Anh và Scotland. Tuy nhiên sự kiện phải hủy bỏ trong năm 2020 do dịch Covid 19 ập đến.
Những năm đầu giải đấu (1860–1870)
Giải The Open hay Vô địch Mở rộng đầu tiên được tổ chức vào ngày 17 tháng 10 năm 1860 tại Câu lạc bộ Golf Prestwick ở Ayrshire, Scotland, với 3 vòng đấu trên sân Links 12 lỗ. Đây là thời kỳ, bộ môn golf này chủ yếu được chơi bởi các quý ông khá giả, vì các loại gậy và bóng được làm thủ công rất đắt tiền. Những công việc kiếm tiền chuyên nghiệp từ Golf cũng đẩy mạnh từ đó thông qua các hình thức chơi golf chuyên nghiệp, huấn luyện viên, làm caddie, làm dụng cụ golf, thậm chí là tổ chức cá cược.
Allan Robertson là người nổi tiếng nhất trong số những tay golf chuyên nghiệp này, và được coi là tay golf giỏi nhất không thể tranh cãi trong khoảng thời gian từ năm 1843 đến khi ông qua đời năm 1859. James Ogilvie Fairlie của Câu lạc bộ Golf Prestwick đã quyết định thành lập một cuộc thi vào năm 1860, "sẽ được chơi cho những người chơi gôn chuyên nghiệp", và để quyết định ai sẽ kế nhiệm Robertson trở thành "Người chơi gôn vô địch". Các câu lạc bộ gôn Blackheath (Anh), Perth, Bruntsfield (Edinburgh), Musselburgh và St Andrews đã được mời cử đến ba trong số những người chơi giỏi nhất của họ được gọi là "caddie đáng kính" để đại diện cho mỗi câu lạc bộ. Người chiến thắng đã nhận được Challenge Belt, được làm từ da đỏ với khóa bạc trị giá 25 bảng Anh. Chiếc thắt lưng này có được là nhờ Bá tước Eglinton, một người đàn ông có hứng thú với cuộc thi thời trung cổ (thắt lưng là loại cúp có thể đã được cạnh tranh để bắn cung hoặc chạy nhảy khi đó). Để sở hữu hẳn chiếc thắt lưng này hội đồng khi đó yêu cầu người chơi phải có 3 lần chiến thắng. Trong sự kiện năm 1860, Sr Willie Park,đã chiến thắng với cách biệt 2 gậy so với Old Tom Morris, và được tuyên bố là "The Champion Golfer of the Year". Một danh hiệu được duy trì cho đến tận bây giờ.
Một năm sau, The Open mở cửa cho những người nghiệp dư cũng như chuyên nghiệp. Đã có 10 golfer chuyên nghiệp và 8 nghiệp dư tranh tài ở sự kiện và Old Tom Morris giành chức vô địch với cách biệt 4 gậy trước Willie Park, Sr. Một quỹ giải thưởng 10 bảng đã được giới thiệu vào năm 1863 được chia cho vị trí 2, 3 và 4 (người chiến thắng chỉ nhận được Challenge Belt). Từ năm 1864 trở đi, một giải thưởng tiền mặt cũng được trả cho người chiến thắng. Trước đó, động lực tài chính duy nhất là lên lịch cho giải đấu trong nước của chính Prestwick trong cùng một tuần, điều này cho phép các tay golf chuyên nghiệp kiếm được vài ngày làm caddying cho các quý ông giàu có hơn. Willie Park, Sr. tiếp tục giành được hai giải đấu nữa, và Old Tom Morris ba giải nữa, trước khi Young Tom Morris giành được ba danh hiệu liên tiếp từ năm 1868 đến 1870. Các quy tắc quy định rằng anh ấy được phép giữ đai khi đạt được thành tích này. Vì không có cúp nên giải đấu không được tổ chức vào năm 1871.
Thay đổi sân golf tổ chức luân phiên và ra đời cúp Claret Jug (1872–1889)
Vào ngày 11 tháng 9 năm 1872, thỏa thuận đã đạt được giữa Prestwick, Công ty Danh dự của những người chơi gôn Edinburgh và Câu lạc bộ gôn The Royal and Ancient Golf Club. Họ quyết định rằng mỗi câu lạc bộ trong số ba câu lạc bộ sẽ đóng góp 10 bảng Anh vào chi phí của một chiếc cúp mới, đó là một chiếc bình rượu bạc, được gọi chính thức là The Golf Champion Trophy, và việc đăng cai Open sẽ được luân phiên giữa ba câu lạc bộ. Những quyết định này đã được đưa ra quá muộn để chiếc cúp được trao cho nhà vô địch The Open 1872, người một lần nữa là Young Tom Morris. Thay vào đó, ông đã được trao huy chương có ghi 'The Golf Champion Trophy', mặc dù ông là người đầu tiên được khắc trên Claret Jug với tư cách là người chiến thắng năm 1872. Các huy chương đã được trao cho và được giữ bởi người chiến thắng kể từ đó đến giờ. Khá đáng tiếc Young Tom Morris qua đời năm 1875, ở tuổi 24.
Giải đấu tiếp tục được thống trị và giành chiến thắng bởi các tay golf đến từ Scotland, được tổ chức luân phiên giữa ba sân gôn Scotland, và chơi hơn 36 lỗ trong một ngày cho đến năm 1889.
Người Anh đứng ra tổ chức, và Bộ ba vĩ đại (1890–1914)
Trong những năm 1890, giải đấu đã được ba người Anh vô địch bốn lần (hai trong số đó là nghiệp dư). Năm 1892, giải đấu được tổ chức lần đầu tiên tại Muirfield, khi đó mới được xây dựng, thay thế Musselburgh làm địa điểm đăng cai được sử dụng bởi Công ty Danh dự của Edinburgh Golfers. Vài năm sau, St George's và Royal Liverpool ở Anh được thêm vào danh sách các sân golf được tổ chức. Từ năm 1892, giải đấu đã được tăng thời gian thi đấu lên bốn vòng 18 lỗ trong hai ngày. (Prestwick đã được mở rộng thành một sân 18 lỗ sau đó).
Từ năm 1898 đến năm 1925, giải đấu có một lần có cắt loại sau 36 lỗ. Năm 1911, giải đấu có sự tham dự của 226 golfer khiến cho giải cần tới kéo dài tới 4 ngày. Năm 1907 Arnaud Massy người Pháp trở thành người chiến thắng đầu tiên không phải người Anh. Royal Cinque Ports ở Anh trở thành sân thứ 6 khác nhau tổ chức The Open năm 1909.
Thời kỳ trước chiến tranh thế giới, The Open nổi tiếng nhất với Bộ ba vĩ đại gồm Harry Vardon (Jersey), John Henry Taylor (Anh), và James Braid (Scotland). Bộ ba đã mang về 16 lần vô địch The Open Championship trong 21 giải đấu được tổ chức từ năm 1894 đến năm 1914; Vardon đã giành chiến thắng sáu lần (một kỷ lục vẫn còn tồn tại cho đến ngày nay) với Braid và Taylor giành chiến thắng năm lần. Những sự cạnh tranh này đã làm tăng đáng kể sự quan tâm của công chúng đến môn gôn. Tuy nhiên chiến tranh thế giới thứ nhất nổ ra khiến giải không được tổ chức cho đến tận năm 1920.
Thành công của người Mỹ với Walter Hagen và Bobby Jones, và giải The Open cuối cùng tại Prestwick (1920–1939)
Năm 1920, Giải mở rộng trở lại, và the Royal and Ancient Golf Club trở thành nhà tổ chức duy nhất của Giải vô địch mở rộng. Vào năm 1926, họ đã chuẩn hóa thể thức của giải đấu để trải dài trong ba ngày (18 lỗ vào ngày 1 và 2, và 36 lỗ vào ngày 3), và bao gồm cả vòng loại và vòng loại.
Năm 1921, mười một người chơi ở Hoa Kỳ đã đến Scotland được tài trợ bởi một đăng ký phổ biến có tên là "Quỹ Giải vô địch Mở rộng của Anh", sau một chiến dịch của tạp chí Golf Illustrated của Mỹ. Năm trong số những người chơi này thực sự là người Anh sinh ra, và đã di cư đến Mỹ để tận dụng nhu cầu cao đối với các chuyên gia câu lạc bộ khi sự phổ biến của môn chơi gôn ngày càng tăng. Một trận đấu đã diễn ra giữa người Mỹ và một đội chuyên nghiệp người Anh, được coi là tiền thân của Ryder Cup. Khi Giải mở rộng được tổ chức hai tuần sau đó, một trong những du khách này, Jock Hutchison, một công dân Mỹ nhập tịch, đã giành chiến thắng tại St Andrews, thị trấn nơi anh sinh ra.
Năm 1922, Walter Hagen đã giành được giải thưởng đầu tiên trong số bốn kỳ Khai mạc của mình, và trở thành người chiến thắng đầu tiên sinh ra ở Mỹ. Giai đoạn từ năm 1923 đến năm 1933 chứng kiến một tay vợt gốc Mỹ giành chiến thắng hàng năm (hai người sinh ra ở Anh), trong đó có ba trận thắng của tay vợt nghiệp dư Bobby Jones và một chiến thắng của Gene Sarazen, người đã từng vô địch các giải đấu hàng đầu ở Hoa Kỳ. Các cầu thủ Anh vô địch hàng năm trong khoảng thời gian từ 1934 đến 1939, trong đó có hai trận thắng của Henry Cotton (ông tiếp tục giành chiến thắng thứ ba vào năm 1948).
Sau vấn đề quá tải tại Giải mở rộng 1925 tại Prestwick, người ta quyết định rằng nó không còn phù hợp với quy mô ngày càng tăng của sự kiện, quá ngắn, có quá nhiều cảnh quay mù và không thể đáp ứng được lượng khán giả. Địa điểm ban đầu của Open được thay thế trên rota bằng Carnoustie, được tổ chức lần đầu tiên vào năm 1931. Troon tổ chức lần đầu tiên vào năm 1923, và Royal Lytham & St Annes cũng được thêm vào, tổ chức lần đầu tiên thời điểm năm 1926. Prince's tổ chức một và duy nhất Mở cửa vào năm 1932.
TheGolfers.com
Bình luận
Bạn phải đăng nhập để bình luận.
Tin cùng chủ đề
Camping Village: 'Làng lều' độc đáo ở The Open Championship
10 điều bạn cần biết về tư cách thành viên Augusta National
Khán đài golf Skyline: Ý tưởng điên rồ mà độc đáo ở RBC Canadian Open
Lịch sử và truyền thống của giải Masters Tournament
Cùng nhìn lại những giải thưởng danh giá nhất trong đấu trường golf đầy thử thách
Làm thế nào để trở thành thành viên của Augusta National?
Đăng nhập bằng MXH
Subscribe