Thứ 2, 29 Tháng 12 2025
NHẤN ESC ĐỂ ĐÓNG

Tương lai của Tiger Woods ở tuổi 50 vẫn là một ẩn số

Sắp tới ngày 30 tháng 12, Woods sẽ bước qua ngưỡng nửa thế kỷ. Nhìn lại hành trình của ông, chúng ta không chỉ thấy một chuỗi thành tựu kinh ngạc mà còn thấy được những khoảnh khắc, dù nhỏ bé, mang ý nghĩa sâu sắc hơn cả những chiến thắng.

Tương lai của Tiger Woods ở tuổi 50 vẫn là một ẩn số

Với tôi, có một buổi chiều ở Augusta National đọng lại như một lời tạm biệt đầy ám ảnh.

Tôi không thể quên ánh mắt của ông ấy lúc đó.

Trong nhiều năm theo dõi golf, tôi đã chứng kiến Tiger Woods thực hiện hàng nghìn cú đánh. Nhưng có một cú đánh, vào một buổi chiều Chủ nhật tại Masters 2020, cứ đeo bám tâm trí tôi.

Đó là hố 16 ở Augusta – nơi Woods thường tạo nên phép màu. Một năm trước, chính tại đây, cú tee shot trong vòng hai feet của ông đã gần như khóa chắc chiếc áo khoác xanh thứ năm. Năm 2020, mọi thứ khác hẳn.

Cú đánh năm ấy cũng dừng lại trong vòng hai feet. Một quả bóng nhảy nhẹ, bật lên một chút cỏ, rồi nằm yên – một cú birdie 2 hoàn hảo. Nhưng tôi nhớ nó vì biểu cảm trên mặt Woods. Một sự mãnh liệt đến đáng sợ, nhưng lại pha lẫn một nét thờ ơ lạnh giá. Như thể mọi tế bào trong ông đều dồn vào cú đánh ấy, nhưng khi thực hiện xong, ông chẳng nhận lại chút cảm xúc nào.

Chỉ có ba người vỗ tay cho cú đánh đó, và tôi là một trong số họ. Đó là mùa Masters tháng 11 thời Covid, không một khán giả. Sân golf im ắng một cách kỳ lạ. Sự im lặng ấy càng khiến mọi thứ trở nên ám ảnh.

Tiger Woods trên bệ phát bóng hố 17, giữa lúc cố gắng vực dậy sau một thảm họa.


Bởi vì khoảng 45 phút trước đó, ở hố 12, tôi đã chứng kiến thảm họa: Woods đánh bóng xuống nước, rồi lại xuống nước, vào bẫy, rồi lại xuống nước. Ông rời hố với điểm 10 – số điểm hai chữ số đầu tiên trong sự nghiệp PGA Tour của huyền thoại này.

Thế rồi, trên những hố tiếp theo, ông chơi thứ golf kỹ thuật cao, lần lượt birdie hố 13 và 15. Năm 2019, những cú birdie đó giúp ông vươn lên dẫn đầu. Năm 2020, chúng chỉ là nỗ lực muộn màng để cải thiện vị trí trên bảng tỷ số, trong một vòng đấu đã mất. Nhưng với Woods, dường như không có khái niệm "vô nghĩa".

Im lặng đến mức tôi nghe thấy tiếng bóng rơi. Im lặng đến mức nghe được cả nhà sản xuất truyền hình trên sân thông báo lên tháp: "Scottie Scheffler: gậy sắt 7."

 
 
 
Xem bài viết này trên Instagram

Bài viết do GOLF.com // GOLF Magazine (@golf_com) chia sẻ

Scottie Scheffler, khi ấy là tân binh, đã chơi chung với Woods và chứng kiến tất cả. Sau này, anh nói về vòng đấu ấy như một nguồn cảm hứng: "Tôi nói thật, cho đến giờ, đó là ba cú gậy sắt hay nhất tôi từng thấy... Anh ấy dồn hết mọi thứ mình có vào từng cú đánh. Không có một khoảnh khắc nào trong vòng đấu đó mà anh ấy không cố gắng hết sức."

Shane Lowry, người cũng lần đầu chơi chung Woods hôm đó, đồng tình: "Đó là một trong những bài học hay nhất tôi từng có. Ông ấy là tay golf vĩ đại nhất, không còn cơ hội thắng, làm điểm 10 ở hố par-3, nhưng vẫn cố gắng hết sức trong sáu hố tiếp theo."

Woods kết thúc vòng đấu bằng năm cú birdie trong sáu hố cuối. Những cú gậy sắt trúng flag, những cú gạt với lực hoàn hảo. Ông rời green hố 18, nhà đương kim vô địch và là huyền thoại vĩ đại, với một tràng pháo tay lẻ tẻ và vị trí không ngoài top 40.

Ngày càng có cảm giác, đó chính là dấu chấm hết.

Tất nhiên, sau đó Woods vẫn tạo ra những khoảnh khắc đáng nhớ. Ông vật lộn qua vạch cắt, xuất hiện ở những sân golf cũ và mới. Nhưng từ sau tháng 11 năm 2020 ấy, tôi không còn cảm thấy ông thực sự có cơ hội thắng ở một giải major nữa.

Sau vòng đấu hôm đó, Woods thừa nhận: "Dù tôi có cố gắng thế nào, mọi thứ không còn như trước nữa. Cơ thể này đôi khi không nghe lời." Nhưng chúng ta vẫn hy vọng. Ông vẫn là tay golf số 6 thế giới cuối năm 2019, vẫn thắng các giải lớn. Có vẻ như tương lai cạnh tranh vẫn còn đó.

Rồi tháng 1/2021, ca phẫu thuật lưng thứ năm. Và tháng 2/2021, vụ tai nạn xe kinh hoàng. Việc ông còn có thể đi lại đã là một phép màu. Sự nghiệp của Tiger Woods bị chia cắt làm hai, trước và sau sự kiện định mệnh ấy.

Giờ đây, ở tuổi 50, Woods đã trải qua thêm một ca mổ lưng nữa. Những kế hoạch thi đấu tương lai nghe mơ hồ như một ý nghĩ phụ.

Tôi từng thề sẽ không bao giờ coi thường Woods. Tôi vẫn muốn tin vào một tương lai xa nào đó ở St. Andrews hay Augusta. Nhưng thực tế là, năm năm qua, ông chưa một lần vượt qua được thành tích T38 đầy ám ảnh và cảm hứng tại Masters tháng 11 năm ấy – major cuối cùng trước khi mọi thứ đổi thay.

Chúng ta đã chứng kiến sự kết thúc của một thời kỳ đặc biệt. Nhưng nếu phải chọn một kết thúc, thì đó là một kết thúc đáng nhớ: với một cú đánh hoàn hảo, một ánh mắt khó hiểu, và tất cả ý nghĩa về sự kiên cường được gói gọn trong đó. Woods có thể không còn chiến thắng, nhưng cách ông đối mặt với sự kết thúc, cũng là một di sản.

Thegolfers.com

Bình luận

Lên trên đầu