Thứ 4, 12 Tháng 3 2025
NHẤN ESC ĐỂ ĐÓNG

Lịch sử thú vị của Bay Hill

Thiết kế của Bay Hill luôn khiến tôi thấy hấp dẫn. Một điều đáng chú ý là sân golf này nhiều đồi núi, điều hiếm thấy ở Florida (dù không phải ở khu vực Orlando), và được điểm xuyết bởi những ao nước hình thành từ hố sụt, được khéo léo đưa vào thiết kế một cách ấn tượng.

Lịch sử thú vị của Bay Hill

Tôi luôn nghĩ rằng hố 6 par-5 bao quanh hồ nước (như ảnh mở đầu) là phiên bản của Dick Wilson, tương tự hố 13 mà Robert Trent Jones thiết kế trước đó cả chục năm tại The Dunes Club ở Myrtle Beach. Hai nhà thiết kế này từng là đối thủ và thường cáo buộc nhau “ăn cắp” ý tưởng. Nhưng hố tôi thích nhất ở Bay Hill là hố 8 par-4 (như ảnh dưới). Đây là một hố uốn cong sang phải rất đẹp, với phần green nằm nghiêng trên một ao nước tròn nhỏ. Phải thừa nhận, nó làm tôi nhớ đến hố 6 ở Hazeltine National – một tác phẩm khác của Trent Jones. Nhưng tôi không nghĩ Wilson đã “copy” ý tưởng của Trent ở đây, vì cả hai sân đều được xây cùng thời điểm, vào đầu những năm 1960.

Tôi muốn dừng lại một chút để nói rằng tôi luôn ghi nhận công lao thiết kế Bay Hill cho Dick Wilson (ông qua đời năm 1965, 4 năm sau khi sân khai trương). Điều này bắt đầu từ cuốn sách tôi đồng tác giả với Geoff Cornish, có tên The Golf Course, xuất bản lần đầu năm 1981. Nhưng câu chuyện về người thực sự thiết kế Bay Hill lại gây tranh cãi, và đó là một câu chuyện dài.

Mọi thứ bắt đầu từ một cuộc gọi vào cuối năm 1983 từ Thomas F. Barnes, Jr., một nhà phát triển bất động sản ở Florida. Ông ấy đọc sách của tôi và gọi để nói rằng tôi đã nhầm. Theo Barnes, Dick Wilson không thiết kế Bay Hill. Chính ông ấy mới là người thiết kế, còn Wilson chỉ xem qua bản vẽ, đề xuất một thay đổi và cho mượn trợ lý Bob Simmons để xây dựng sân.

Lúc đó tôi đang làm luật sư, nên tôi đã kiểm tra kỹ càng. Tôi tìm được hai nhân chứng từng chứng kiến quá trình tạo ra sân golf này. Một người là Robert C. Mathews, lúc đó sống ở Bay Hill, nhưng vào những năm 1960, ông là thành viên của “nhóm Nashville” – nhóm nhà đầu tư đã cấp tiền cho Barnes để xây sân golf và khu nhà ở xung quanh. Tôi vẫn giữ ghi chú từ cuộc trò chuyện qua điện thoại với ông.

Mathews và 4 người khác từ Nashville (những người thích tránh đông ở Florida) đã thỏa thuận đầu tư vào tháng 9 năm 1959. Mathews kể với tôi: “Sau khi chúng tôi góp tiền, Barnes đã dùng tiền đó đi Nhật Bản và châu Âu, nên chúng tôi đuổi ông ta ra.” Tôi hỏi ông có biết ai thiết kế Bay Hill không. Ông trả lời: “Barnes có thuê một kiến trúc sư, tôi không nhớ là ai, nhưng chúng tôi không đồng ý. Sau đó Barnes đề xuất Dick Wilson và chúng tôi chấp thuận.”

Tôi bảo ông rằng Barnes khăng khăng mình là người thiết kế Bay Hill. Mathews đáp: “Đừng tin lời ông ta nói.”

Sau đó, tôi liên lạc với Bob Simmons, một người từng là huấn luyện viên golf chuyên nghiệp rồi chuyển sang xây dựng sân golf. Lúc đó, ông đã có công ty thiết kế golf riêng ở Kokomo, bang Indiana. May mắn là tôi vẫn giữ bản ghi cuộc trò chuyện qua điện thoại với ông vào ngày 5 tháng 1 năm 1984. Tôi kể rằng Thomas Barnes khẳng định mình thiết kế Bay Hill. Simmons đáp: “Đó là lời nói dối trắng trợn, cậu có thể trích dẫn lời tôi.” Ông nói thêm rằng mình là quản lý xây dựng cho dự án Bay Hill và nhận bản vẽ từ Joe Lee, trợ lý chính của Dick Wilson.

Simmons bảo: “Những bản vẽ đó rất có thể do Barnes làm. [Robert von] Hagge thường vẽ cho Dick, nhưng bản vẽ Bay Hill không phải kiểu vẽ hoa mỹ thường thấy của Hagge. Dù sao thì bản vẽ của Hagge cũng chẳng giúp ích nhiều cho việc xây dựng, chỉ để nhìn cho đẹp thôi.”

Simmons kể thêm rằng sau khi ông đánh dấu vị trí các hố, ông không xem lại bản vẽ nữa. Đến cuối những năm 1950, ông đã xây đủ nhiều sân cho Wilson, và Wilson tin tưởng ông đến mức để ông tự tạo hình thô cho green và bunker (hố cát), sau đó Wilson sẽ phê duyệt trước khi hoàn thiện. Ông nhớ Dick đã đến thăm công trường Bay Hill ít nhất 4 hoặc 5 lần trong quá trình xây dựng.

Simmons nói: “Tôi xây sân này theo phong cách và triết lý của Dick Wilson. Với tôi, đây mãi mãi là một sân golf của Dick Wilson.”

Vậy là xong chuyện. Nhưng sau đó tôi phát hiện ra rằng năm 1969, Simmons và Barnes từng hợp tác với một nghị sĩ bang Florida tên Arthur Rude trong một công ty xây dựng và quản lý sân golf có tên International Golf Development Inc. Quan hệ hợp tác này không kéo dài lâu, khiến tôi tò mò liệu nó có ảnh hưởng đến ký ức của Simmons về Barnes không. Tiếc là tôi chậm theo dõi tiếp, và Simmons qua đời vào cuối năm 1986.

Trong bản cập nhật sách năm 1987, chúng tôi tiếp tục ghi nhận Dick Wilson là người thiết kế Bay Hill. Mọi thứ tưởng chừng đã rõ ràng. Nhưng đến năm 1993, Barnes tìm được một nhà báo sẵn sàng tin vào tuyên bố của ông. Ngày 14 tháng 3 năm 1993, tờ Orlando Sentinel đăng bài dài 2 trang của nhà báo George White, tựa đề “Ai xây Bay Hill”. Bài báo có ảnh lớn của Barnes cầm một quyển sổ lưu niệm, “chứa bằng chứng rằng ông là người thiết kế Bay Hill.”

Bằng chứng chính của Barnes là hai bài báo năm 1969 nói rằng Thomas Barnes là người thiết kế Bay Hill. Tôi đã xem cả hai bài đó; thông tin đều do Barnes cung cấp, nên không hẳn là bằng chứng độc lập. Một bài là của Jim Warters trên Sentinel, viết sau khi Bay Hill được xếp trong 30 sân golf khó nhất nước Mỹ. Ông trích lời Barnes: “Việc Golf Digest công nhận thiết kế sân golf của tôi và Bob Simmons là một lời khen lớn. Nó giống như nhận được giải Oscar hay Pulitzer vậy.”

Công lao của ai cũng đáng kể

Nhà báo White đã rất công tâm khi liên lạc với hai cộng sự còn sống của Dick Wilson là von Hagge và Joe Lee. Von Hagge nói rằng ông nhớ Joe Lee làm phần lớn công việc ở Bay Hill, rồi thêm rằng: “Dick là kiến trúc sư chính, nhưng ông ấy hầu như không liên quan nhiều đến Bay Hill.”

Joe Lee thì phản đối ý kiến này. Ông được trích lời: “Dick Wilson là kiến trúc sư chính thức. Tôi không muốn lấy đi công lao của Dick Wilson. Đúng là tôi có mặt ở đó làm việc, nhưng Dick đã đến công trường nhiều lần. Dick xứng đáng được ghi danh trên sân golf này.” (Năm 2001, tôi giúp Joe Lee viết một cuốn sách. Tôi hỏi ông về Thomas Barnes, nhưng ông không nhớ người này. Điều ông nhớ về Bay Hill là việc thu phí thiết kế 25.000 đô la Mỹ - tương đương khoảng 600 triệu đồng ngày nay - rất khó khăn. “Họ đề nghị trả bằng vài lô đất, nhưng chúng tôi từ chối,” Joe kể. “Cuối cùng, họ trả dần từng chút một.” Nghĩ lại, có lẽ họ nên nhận đất.)

Trong bài báo trên Orlando Sentinel, White cũng tìm gặp Bill Colburn, người từng là quản lý chăm sóc sân trong giai đoạn đầu của Bay Hill. Colburn không nhớ đã thấy Wilson ở công trường và nói rằng Bob Simmons làm phần lớn thiết kế. Nhưng ông cũng cho rằng Barnes đáng được ghi nhận. “Tommy là người đưa ra ý tưởng ban đầu và đóng góp nhiều tại chỗ,” ông nói với White.

Như White đã chỉ ra trong bài, câu chuyện về nguồn gốc của Bay Hill có lẽ không còn quan trọng nữa, vì đến lúc đó hầu hết mọi người đều xem đây là tác phẩm của Arnold Palmer. Đúng là một ý kiến hay.

Sau khi đấu giao hữu với Jack Nicklaus tại Bay Hill năm 1968, Arnold Palmer (gọi thân mật là Arnie) thuê sân này vào năm 1970 và sau đó mua lại câu lạc bộ. Đến năm 1976, ông hợp tác với kiến trúc sư golf Ed Seay thành lập một công ty thiết kế. Một năm sau, họ thông báo Bay Hill sẽ tổ chức sự kiện PGA Tour từ năm 1979 (giờ là giải Arnold Palmer Invitational). Trước giải đầu tiên, Palmer và Seay cải tạo hố 18, biến hố par-5 dài 447 mét thành hố par-4 dài 417 mét với một green mới dài 55 mét, uốn cong dọc theo ao nước. Khu vực green được ngăn cách với mép nước bằng một bức tường thẳng đứng làm từ thanh gỗ đường ray. (Những thanh gỗ này tồn tại đến năm 1989, khi mép hồ được gia cố bằng đá san hô, không chỉ ở hố 18 mà còn ở nhiều hố khác.)

Arnie và Ed thường xuyên chỉnh sửa sân Bay Hill gần như mỗi mùa hè. Năm 1979, con suối cắt ngang fairway (khu vực đường bóng) hố 8 bị lấp sau khi Jack Nicklaus hai lần đánh bóng rơi xuống đó trong giải đấu. Hai năm sau, họ thay green hình oval ở hố 2 par-3 dài 220 mét bằng một green hình móng ngựa bao quanh một bunker nhỏ. Đến năm 1988, họ đào hai ao thoát nước cắt vào fairway hố 4, nối với một kênh thoát nước bên phải. Vài năm sau, khi hố 4 được đổi thành par-5, họ lấp ao nhưng kênh – thực ra chỉ là một rãnh nước và giờ vẫn còn đó.

Qua nhiều năm, họ thêm các tee (điểm phát bóng) mới ở phía sau, rút ngắn hố par-5 đầu tiên thành par-4, đổi hố 16 par-4 thành par-5, rồi lại thành par-4, rồi lại thành par-5. Độ dài sân không ngừng tăng, từ 6.507 mét, par 71 lên 6.619 mét, par 72. Hiện nay, chiều dài sân ở cấp độ giải đấu là 6.827 mét, par 72.

Sự thay đổi lớn nhất của Bay Hill diễn ra vào năm 2009, khi các kiến trúc sư của Palmer Course Design là Erik Larsen, Thad Layton và Brandon Johnson cùng quan chức PGA Tour xem xét lại sân, lên kế hoạch cải tạo để kịp sinh nhật lần thứ 80 của Arnie. Với sự giám sát kỹ lưỡng của Arnie – như một tướng Patton quan sát chiến trường – mọi green và bunker đều được làm lại. Green hình móng ngựa ở hố 2 bị san phẳng, thay bằng một green dài nghiêng có thể giữ cú đánh từ khoảng cách 220 mét. Hai bunker dài 27 mét trước green hố 4 và 14 bị xóa bỏ. Những gò đất bao quanh bunker, vốn có hình dáng nhọn như phong cách của sân Grand Cypress thời đó, được làm phẳng thành các dạng đất mềm mại, tăng tầm nhìn cho cả cát và mặt green. Một bunker dạng bãi biển được thêm vào hố 17 par-3, kéo dài từ trước green xuống mép ao, thay đổi góc nhìn và khiến green trông nhỏ hơn.

Thay đổi lớn nhất nằm ở các green. Larsen kể rằng quan chức giải đấu muốn đặt vị trí cờ cách mép green khoảng 3 bước chân, nhưng green của Bay Hill thường dốc ở rìa ngoài, khiến việc đặt cờ rất khó. Vậy nên Larsen đồng ý làm phẳng các mép green, tạo ra khoảng 40 vị trí cờ mới gần bunker và nước. Giờ đây, thay vì các đường cong bên trong tràn ra gò đất xung quanh, Bay Hill có các gò nhỏ, chỗ lún và độ dốc tập trung ở giữa mỗi green. Những vị trí cờ cho chơi hàng ngày trở nên dễ tiếp cận hơn, dù vẫn tạo ra những cú đánh bóng uốn lượn đầy thách thức. Bay Hill giờ sở hữu bộ green độc đáo, không giống bất kỳ sân nào tôi từng chơi.

Ý kiến của tôi, dù có thể không quan trọng lắm, là Bay Hill ban đầu là một thiết kế xuất sắc của Dick Wilson, và ngày nay thể hiện triết lý giải đấu được tính toán kỹ lưỡng của Arnold Palmer quá cố cùng đội ngũ Palmer Course Design của ông.

Thegolfers.com

Bình luận

Lên trên đầu