Điều gì thực sự làm nên một sân golf tuyệt vời
Nội dung này được xuất bản lần đầu trên Golf Journal, ấn phẩm in hàng quý dành riêng cho thành viên USGA. Để là một trong những người đầu tiên nhận Golf Journal và tìm hiểu cách bạn có thể đóng góp cho tương lai của môn thể thao, hãy trở thành thành viên USGA ngay hôm nay!

“Không gì lăn được như một quả bóng.” Đó là câu nói đùa của một người bạn khi anh ấy chứng kiến cú putt đầu tiên của tôi lăn khỏi green ở hố 13 tại Câu lạc bộ Golf California của San Francisco. Dù lúc đó tôi chẳng thấy vui chút nào, nhưng những lời đó đã ám ảnh tôi vì chó nó làm nổi bật thách thức của môn golf — làm sao để khiến một quả bóng tròn xoe nghe lời và dừng lại đúng chỗ bạn muốn!
Một sân golf cần một độ dài nhất định để buộc người chơi phải sử dụng mọi gậy trong túi, nhưng rõ ràng, độ dài không phải là đặc điểm xác định một kiến trúc sân golf hay. Điều này đặt ra câu hỏi: Vậy thì những yếu tố thiết kế nào có thể thách thức những vận động viên thể thao với những cú swing mạnh mẽ và thuần thục? Những đặc điểm nào có thể len lỏi vào suy nghĩ, chạm vào dây thần kinh và gây ra sự do dự của họ?
Câu trả lời là sân golf phải biến cuộc chơi từ một môn thể thao thuần túy về thể chất thành một cuộc đấu trí, bằng cách đặt ra những câu hỏi mà bạn không gặp trên sân tập. Khi một sân golf làm được điều đó, thật kỳ diệu khi thấy những người khổng lồ trong làng golf thường xuyên vươn lên đỉnh cao.
Yếu tố thiết kế rõ ràng nhất để nhận diện người chơi giỏi chính là những green tuyệt vời. Hãy nghĩ đến năm sân golf nền tảng của giải Mỹ mở rộng: Pinehurst số 2, Oakmont, Winged Foot West, Shinnecock Hills, và Oakland Hills South. Nếu ai đó hỏi tôi liệt kê năm green hay nhất nước Mỹ, đó có lẽ là câu trả lời của tôi. Nếu thêm cả Augusta National nữa, thì rõ ràng những green xuất sắc chính là thế phòng ngự tối thượng của bất kỳ sân golf nào.
Khu vực xung quanh green (green surrounds) cũng quyết định loại cú đánh phục hồi nào có thể thực hiện. Khả năng càng thú vị và đa dạng thì càng tốt. Pinehurst số 2 nổi tiếng với những tình huống nó đặt ra một khi bóng của bạn dừng lại ở chân những green nhô cao của nó. Đối mặt với một thế bóng nằm chặt trên cỏ ngắn, bạn có thể thử bất kỳ cú đánh phục hồi nào, từ pitch hay chip đến hybrid, gậy sắt úp mặt, hay thậm chí là putt như Martin Kaymer đã làm với hiệu quả vượt trội tại giải Mỹ mở rộng 2014.
Bằng cách cung cấp những lựa chọn như vậy, người chơi buộc phải suy nghĩ ngay tại chỗ — và đó là lúc mọi thứ trở nên thú vị. Và nó trở nên hấp dẫn khi cố gắng đầu tiên không diễn ra như ý muốn. Bryson DeChambeau thắng giải Mỹ mở rộng 2024 vì nhiều lý do, bao gồm cả cú đánh dài của anh ấy, nhưng kỹ năng chơi quanh green của anh vào ngày Chủ nhật tại Pinehurst số 2 đặc biệt xuất thần.
Đôi khi, những chi tiết nhỏ lại có tác động lớn. Hãy lấy bẫy cát Road Hole trên sân Old Course tại St. Andrews và cách nó "hút" bóng. Một khi đã rơi vào đó, hố cát rộng chừng 5 x 3 yard này không đảm bảo cho bạn một tư thế đứng tốt hay một cú swing sạch sẽ. Sự không chắc chắn đó khiến người chơi đang đứng ở fairway cảm thấy bất an. Điều tương tự cũng có thể nói về những hố bẫy hình rãnh hẹp cạnh green tại Erin Hills đã khiến các tay golf chú ý tại giải Mỹ mở rộng Nữ 2025.
Hố Road Hole tại St. Andrews chứa đầy sự bất định.
Chris Keane/USGA
Không nghi ngờ gì nữa: bạn càng đến gần green, mỗi cú đánh càng trở nên căng thẳng hơn, và kỹ năng xử lý (finesse) càng đóng vai trò quan trọng. Và điều cuối cùng một người chơi đang tranh chấp ngôi vô địch muốn chính là những cú đánh bán phần (partial shot) đầy hồi hộp. Biết được điều đó, những người phụ trách thiết lập sân đấu cho một giải đấu đỉnh cao có nghĩa vụ phải yêu cầu những cú đánh như vậy!
Hãy lấy hố 2 dài 346 yard tại Oakmont — phân tích cho thấy nên đánh bóng càng gần green càng tốt, nhưng hố par 4 có chiều dài khiêm tốn này vẫn nằm trong top những hố khó chơi nhất tại giải Mỹ mở rộng 2025 bởi nó buộc người chơi phải thực hiện một cú đánh bán phần chính xác. Tương tự với hố 15 dài 260 yard tại Erin Hills ở vòng 3 của giải Mỹ mở rộng Nữ, khi nó là hố khó thứ hai. Nó buộc người chơi phải đưa ra quyết định: đánh an toàn hay mạo hiểm tấn công vị trí hố (hole location) khó ở phía sau bên phải. Để trích dẫn Bob Jones, “Bạn swing tốt nhất khi bạn có ít thứ để nghĩ đến nhất.”
Tuy nhiên, trước khi đến được green, bạn phải vượt qua các chướng ngại vật. Rough chắc chắn là một yếu tố quan trọng vì nếu bạn không thể đặt mặt gậy sạch sẽ vào bóng, thì bạn không kiểm soát được cú đánh. Rough dày tạo ra tâm lý. Còn nhớ Nicklaus đã dùng gậy 1-sắt quanh Muirfield trong giải Vô địch mở rộng năm 1966 để tránh đám cỏ rậm chứ? Tiger Woods, một người am hiểu lịch sử golf, cũng sử dụng chiến lược tương tự tại Royal Liverpool năm 2006 khi anh thực hiện cú đánh thấp (low stinger) hoàn hảo trên những fairway gợn sóng và vàng nâu. Rough dày khiến người chơi phải cân nhắc liệu driver có phải là lựa chọn phù hợp trên bệ phát bóng — và đó là quyết định mà họ không phải đối mặt trong hầu hết các tuần thi đấu khác.
Golf là tất cả về sự tương tác giữa bóng và mặt đất, và cách kiến trúc sư khai thác địa hình trong thiết kế hố golf sẽ định hình nên thách thức đó. Một fairway có độ dốc ngược (reverse camber) như hố 4 tại Sân Lake của Olympic Club — fairway uốn cong từ phải sang trái nhưng mặt sân lại dốc từ trái sang phải — luôn gây khó dễ, một phần vì nó quá hiếm gặp.
Tương tự như những fairway gợn sóng tuyệt đẹp tại St. Andrews. Sự chuyển động của mặt đất như vậy buộc bạn phải liên tục điều chỉnh tư thế đứng và setup ngay tại chỗ. Những sân golf bằng phẳng đơn giản là không thể so bì với những sân được thiết kế trên những địa hình thú vị.
Và bạn đoán xem điều gì khác cũng buộc người chơi phải điều chỉnh trong thời gian thực? Chính là gió. Dù con người không thể kiểm soát yếu tố này, nhưng việc phải điều khiển đường bóng (flight the ball) và thực hiện những cú đánh hạ thấp trọng tâm (knockdown shots) là những cách tuyệt vời để phát hiện ai là người hoàn toàn làm chủ cú swing của mình — và ai không. Làm sao bạn biết được nên cho bóng hạ cánh cách green 10 yard hay 30 yard khi đánh xuôi gió? Sân tập không trả lời những câu hỏi như vậy.
Câu trả lời phụ thuộc vào độ cứng của mặt sân dưới chân. Fairway và green cực kỳ cứng đồng nghĩa với việc người chơi từ bỏ một phần kiểm soát về nơi quả bóng (tròn) của họ dừng lại. Bề mặt sân cứng là nền tảng cho một phép thử lý tưởng. Giải Mỹ mở rộng và Mỹ mở rộng Nữ 2014 diễn ra liên tiếp tại Pinehurst mãi mãi là minh chứng cho điều đó. Ngược lại, còn nhớ trận mưa tại giải Mỹ mở rộng 2011 ở Congressional? Rory McIlroy đã dùng gậy driver để "nện" bóng với hiệu quả siêu việt, và tổng điểm 268 của anh ấy đến nay vẫn là điểm số vô địch thấp nhất trong lịch sử giải Mỹ mở rộng.
Bên cạnh đường cong fairway, các chướng ngại vật nhân tạo cần được bố trí trong fairway để buộc người chơi phải suy nghĩ. Những bẫy cát sâu, như ở Muirfield, Royal Lytham & St. Annes và nhiều sân kinh điển khác, giúp nhận diện ai đang phát bóng tốt.
Khu vực phạt (penalty areas) rõ ràng thu hút sự chú ý của người chơi và đã tạo ra những tình huống hấp dẫn kể từ buổi bình minh của môn golf. Hố 5 tại Oak Hill sẽ luôn là một trong những tác phẩm tuyệt vời nhất của Donald Ross dựa trên cách ông kết hợp một dòng suối chạy giữa (centerline stream) ở bên phải fairway và bên trái green. Tuy nhiên, những đặc điểm như vậy, dù có thể "dập tắt sự sống" của một quả bóng, nhưng cũng làm giảm đi nghệ thuật phục hồi. Vào những năm 1980 và 1990, hố par-4 số 16 tại Oakland Hills uốn cong sang phải quanh một hồ nước được nhiều người coi là hố "biểu tượng" của sân. Thị hiếu và ưu tiên đã thay đổi, và đối với những ai coi trọng khả năng thực hiện các cú đánh phục hồi khéo léo, hố 16 thậm chí có thể không lọt vào top một nửa những hố hay nhất của sân golf hùng vĩ đó.
Trên thực tế, đáng chú ý là trong khi bạn thấy rất nhiều hồ nước trên các sân của PGA Tour, thì các sân golf nền tảng của giải Mỹ mở rộng lại hiếm khi có chúng. Hãy ghi nhận USGA vì đã ưu tiên các chướng ngại vật khác thay vì các yếu tố nước có mặt khắp nơi.
Hố 18 tuyệt đẹp tại Pebble Beach.
Jeff Marsh/USGA
Về phần cây cối, một trong những hố golf biểu tượng nhất lại dựa vào chúng, không phải vì bạn biết đến nó nhờ những vách đá và đại dương chiếm hết spotlight. Tôi đang nói đến hố số 18 tại Pebble Beach. Cặp cây ở bệ phát bóng biến hố này thành một thử thách phát bóng khó chịu, trong khi cái cây đơn độc cạnh green khiến cú đánh an toàn (lay-up) của bạn trở nên quan trọng. Nói cách khác, hãy tưởng tượng hố 18 tại Pebble mà không có ba cái cây đó thì hố golf sẽ kém thú vị hơn rất nhiều. Cây cối thường bị coi là kẻ thù của điều kiện sân cứng, nhưng những cây được đặt một cách khéo léo như ở Pebble là một cách hay để yêu cầu người chơi tạo hình cú đánh và/hoặc kiểm soát quỹ đạo bóng.
Những tay golf muốn khẳng định sự thống trị trên sân, và nhiệm vụ của sân golf là phản kháng lại. Bất cứ thứ gì ám ảnh tâm trí người chơi và tạo ra sự do dự — từ bề mặt sân cứng, đến các khu vực phạt được đặt đúng chỗ, cho đến những green tuyệt vời — đều biến bài kiểm tra thành sự kết hợp cân bằng giữa thể chất và trí tuệ.
Đôi khi, những người chơi — và bạn biết rõ những cái tên — đón nhận thách thức và hiếm khi gục ngã. Thường thì, sự nghi ngờ len lỏi vào, và sau 72 hố đấu, những điều khó chịu sẽ xảy ra. Cũng như trong cuộc sống, cách bạn xử lý những khoảnh khắc tồi tệ nhất sẽ định hình nên con người bạn. Và đó là điều mà những giải đấu hay nhất, được tổ chức trên những sân golf tuyệt vời nhất, hướng đến: Hãy cho chúng tôi thấy bạn được tạo nên từ những gì.
Thegolfers.com
Bình luận
Bạn phải đăng nhập để bình luận.
Tin cùng chủ đề
Lịch sử thú vị của Bay Hill
Khám phá thị trấn nhỏ St Andrews
Vì sao sự tồn tại của sân golf Alister MacKenzie lại quan trọng với làng golf
Cách cắt cỏ 'độc nhất vô nhị' giúp fairway Augusta National luôn xanh ngắt
Sân golf Cliffhangers - Tuyệt tác mới tại Big Cedar Lodge
Những Quy định dành cho khách của Cypress Point Club
Đăng nhập bằng MXH
Subscribe